Nguyễn Vịnh (tên thật của Nguyễn Chí Thanh) (1914-1967), nhà hoạt động cách mạng, nhà báo, Đại tướng Quân đội nhân dân Việt Nam, quê làng Niêm Phò, xã Quảng Thọ, huyện Quảng Điền.
Năm 17 tuổi, ông đã cùng một số thanh niên đấu tranh chống thực dân Pháp, tham gia tích cực hoạt động cách mạng, vào Đảng cộng sản Đông Dương năm 1937 và lần lượt được cử làm Bí thư Chi bộ, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên. Năm 1943, ông bị địch bắt, tháng 3 năm 1945, ra tù ông tiếp tục hoạt động ở Nam Trung Bộ. Tháng 8/1945, Hội nghị Đảng họp tại Tân Trào bầu ông vào BCHTW cử làm Bí thư Xứ ủy Trung bộ, rồi cử ông làm Bí thư phân khu ủy Bình Trị Thiên, Bí thư Xứ ủy Trung kỳ phụ trách công tác gây dựng giúp đỡ cách mạng Lào. Tại Hội nghị này, Ông được gặp Bác Hồ và được Bác đặt cho tên mới: Nguyễn Chí Thanh.
Tại Đại hội toàn quốc lần thứ II năm 1951 của Đảng, ông được bầu vào Bộ chính trị, được cử làm Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị QĐND Việt Nam, năm 1959 được phong quân hàm Đại tướng - là 1 trong 2 vị Đại tướng đầu tiên của QĐND Việt Nam. Ông là ủy viên Hội đồng quốc phòng nước Việt Nam dân chủ cộng hòa. Trong chống Mỹ ông vào Nam làm Bí thư TƯ Cục miền Nam, Chính ủy lực lượng giải phóng Miền Nam Việt Nam. Ông còn là Chủ tịch đầu tiên của Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam. Sau 1 cơn đau tim đột ngột, ông đã qua đời tại Hà Nội ngày 6/7/1967, ở tuổi 53. Do công lao to lớn của mình, Ông đã được Đảng, Nhà nước tặng thưởng Huân chương Sao vàng, Huân chương Hồ Chí Minh, Huân chương Quân công và nhiều phần thưởng cao quý khác…