Khái niệm “ngôi nhà”, qua bao tiến hóa và thăng trầm, được củng cố và vật thể ngôi nhà tồn tại theo nghĩa đen. Thừa Thiên Huế là một vùng đất mà ngôi nhà, như một cấu trúc hạ tầng của xã hội, hãy còn tồn tại khá bền vững và nguyên vẹn. Bên cạnh những “nhà rường” được bảo quản, những phủ đệ được trùng tu, những “nhà vườn” được chăm sóc, thì ngôi nhà ở Huế nói chung là một thực thể góp phần không nhỏ vào sự củng cố gia phong.

Trật tự trong gia đình được duy trì theo thứ bậc, tuổi tác. Đứng đầu là gia trưởng và niên trưởng. Việc cúng kỵ (lễ giỗ) cũng nói lên gia phong của mỗi gia đình. Sự tưởng niệm ngày mất (húy nhật) ấy được xem trọng hơn ngày sinh (sinh nhật), không cầu kỳ sang trọng nhưng tươm tất. Việc an táng, mồ mả được xem trọng, tiến hành theo giờ tốt, ngày lành, thường có sự trợ giúp của thầy địa. Ngoài ra, tùy theo điều kiện gia đình, còn có thể tổ chức cúng ông bà vào những Tết: Tết Nguyên đán, Nguyên tiêu, Đoan ngọ, … hoặc tổ chức các lễ khánh hỷ: mừng thọ.